Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2024

ÂN TÌNH


(viết tiếp truyện cũ)
Thân tặng các bạn "già" của tôi.
Hai mẹ con bàn mưu tính kế giết Ri-Ta. Trấn nước, thuốc chuột, tẩm xăng đốt hay bỏ đói…? Đứa con gái gằn giọng:
- Bà để đó, tui có kinh nghiệm việc này!
Hơn tháng trước, Ri-Ta bị xe cán nát một chân, toạc mông lòi xương trắng hếu. Lão rên rẩm lết quanh nhà, ruồi nhặng bu quanh, nhiễm trùng, vết thương ngày càng lở loét.
Ri-Ta đã già, mắt mờ nên gặp tai ương. Cả đời lão trung thành hiếm có, dậy sớm thức khuya, đêm vật vờ canh chừng giấc ngủ cho đứa con gái, khi nó còn bé xíu. Phải như hồi trung niên, dễ gì ai qua mặt lão. Mắt Ri-Ta tinh anh, tai thính, mũi lão đánh hơi siêu hạng. Thoắt cái, lão chồm lên sẳn sàng ngoạm vào cổ kẻ nào dám trêu chọc cô chủ nhỏ. Vậy mà…
Ri-Ta - giống chó berger Đức chính cống. Thời hoa niên lão đẹp mê hồn, ngực nở eo thon vươn vai vạm vỡ cất tiếng sủa kiêu hùng, chim muông giật mình bay tá lả nhưng thời gian đã mài mòn âm sắc, gọi Ri-Ta lão nghễnh ngãng, có khi không nghe, bị đòn oan. Lão chỉ còn nghe được tiếng “Ta”. Nếu còn đi được, lão sẽ hành xử như con voi già rời bầy đàn tìm vào rừng sâu hoang vu, xa xôi huyền bí và an nhiên chờ đợi giờ khắc lìa khỏi thế gian này!
Ri-Ta đôi khi nhớ lại thời hoàng kim xưa, thời trẻ trung kiêu dũng. Lũ chó má, cầy, thỏ tép riu, thoáng nhìn thấy lão đã chạy cong đuôi. Lão khoan thai vươn mình, bước chân êm như nhung đỉnh đạt oai hùng, khi lão cất tiếng sủa âm vang giữa bốn bề vườn xanh cây lá, bọn cáo chồn khiếp sợ như "thần tử thấy long nhan".
Chính Ri-Ta đã xả thân giữ yên bình cho giang sơn nhà chủ, thế mà mẹ con nhà nó bàn mưu tính kế hại lão. Nhờ linh tính, đã khiến cho đôi mắt đã lòa của Ri-Ta bừng sáng, lão run rẩy đi dần ra cổng, ánh trăng hạ tuần vẫn còn lửng lơ trên nền trời mờ xám của đêm về sáng.
Tiếng cú rúc trong sương, lão nghe như lời tiễn biệt mơ hồ của bọn bò, dê, gà đã một thời sớm hôm cùng lão canh giữ cơ ngơi này.
Không một ai trong đoàn bộ hành của loài người để tâm đến thân hình tiều tụy, ốm o của lão. Con đường mòn hun hút đưa lão đến bên gốc sung già, những trái chín đã rụng đầy dưới gốc. Lão nhấm nháp mùi vị lạ lùng, những trái thâm đen đã lên men nhưng lão cảm thấy dễ chịu hơn, không phải thấp thỏm lo âu và chết vì đói.
Lão hồi tưởng những ngày được chăm sóc và cưng chìu. Ôi! Những lần đi săn cùng ông chủ, sãi bước như gió cuốn song song cùng con ngưa ô, tiếng sủa hòa cùng tiếng hí khiến chim muông giật mình khiếp hãi bay giạt tứ phương. Lũ thỏ rừng, heo, nai tan tác náo động cả khu rừng âm u. Lão đã từng xé nát yết hầu con heo rừng hung bạo, dâng tận tay chủ những con cầy hương ngu ngốc dám nhe răng chống lại lão.
Mặt trời lên, tia nắng xuyên qua cành lá mang hơi ấm và rọi sáng chỗ nằm của Ri-Ta. Lão nhắm mắt tận hưởng luồng sinh khí bao dung của đất trời, lão cảm thấy khoan khoái và yên bình khi thả hồn chìm dần vào cõi mộng thiên thu.
Nguyễn Châu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRĂNG TREO MÁI LÁ

Tôi đi loanh quanh vì không biết đường, vác trên vai bao tải nặng trịch. Bỗng nhiên cô gái từ trong nhà bước ra chận đường: - Anh tìm ai mà...