Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2024

NỘI CHIẾN


Lâu nay Hắn nghĩ rằng chiếc điện thoại "thông minh" như một tờ báo, có khi còn hơn thế nữa. Các trang online, google, youtube, facebook… cung cấp thông tin tình hình xã hội, giáo dục, y tế, đời tư cá nhân từ hậu trường showbiz đến chính trường vô cùng phong phú, tha hồ thỏa mãn tính tò mò mà lại miễn phí.
Vô tình đọc được status hay hay con Tim thích, hắn like rồi định comment để phản hồi nhưng thằng Óc lại thì thầm:
- Stop!
Con Tim quát lên:
- Hèn! Hèn quá, nhục, nhục quá!
Thằng Óc dòm trước ngó sau:
- Tai vách mạch rừng. Lũ cú diều nơi nào chẳng có, bảo con Mồm chớ có lắm lời, thần khẩu hại xác phàm…
Con Tim rít lên:
- Sách giáo khoa Ngữ văn 11 "Lời Mẹ Dặn" của Phùng tiên sinh, mầy học bỏ đâu?
Tu mi nam tử như mi còn thua "Ngao tử"! Chó Ngao Tây Tạng còn biết bảo vệ cuộc sống của người dân, còn mi…
Thằng Óc tống bực dọc thành những giọt mồ hôi rịn ra trên trán, lăn dài khiến chị em sinh đôi Mắt cay xè.
Hôm rằm tháng bảy, chị em Mắt thở dài:
- Cúng cô hồn năm nay, ngoài vàng bạc áo giấy, còn có xe tăng thiết giáp, súng đạn đủ loại, máy bay, tàu bò… được hóa vàng, tiếp tế cho người đã khuất.
Thằng Mũi khịt khịt:
- Nếu chiến tranh xảy ra ở cõi âm. Diêm Vương, Thổ địa, Thần hoàng, quỷ sứ, những vong linh khuất mày khuất mặt, không nơi nương tựa, phải có áo giáp phòng thân, tên bay đạn lạc. Cõi âm lại nhiều phe phái, có khi còn sống là bạn, chết hóa ra thù.
Con Tim co thắt, buồn rũ rượi:
,- Thời thế đảo điên, tà ma xúi quẩy lộn tùng phèo, thằng dốt làm thầy, âm binh làm quan làm tướng gieo rắc tang thương đến nỗi quỷ vương cạo trọc hành nghề giải nghiệp "oan gia trái chủ"...
Thằng Tai nghễnh ngãng góp lời:
- Nghe nói mụ Dạ Dày mấy hôm nay nằm một chỗ, bụng đầy ứ, có dấu hiệu ung thư… mọi sự cũng do thằng Mồm mà ra, ai đời thứ gì nó cũng xơi, thượng vàng hạ cám, không còn ruộng vườn để cỏ mọc cho trâu bò gặm.
Cô Lưỡi nghiêng vai, đôi má hây hây uốn mình ẻo lả bao biện - cô là thư ký riêng của thằng Mồm:
- Anh Mồm thực hiện điều gì cũng do sự "chỉ đạo" của anh Óc. Đã bao lần anh tịnh khẩu, quyết tâm không ăn uống gì nữa nhưng cũng chính các anh chị đây: Dạ Dày, Ruột non, Ruột Già, Tay, Chân, Mắt, Mũi cứ run lên bần bật, thấy mà thương…
Bác Lương Tâm vuốt chòm râu bạc, dáng người ông quắc thước, tiên ông đạo cốt, giọng như chuông ngân:
- Chỉ có chị Tim là không màng thế sự, không hề chịu sự sai khiến của ai, bền bỉ siêng năng lo làm tròn phận sự của mình. Chị ấy mà im hơi lặng tiếng là… chết ngắc cả đám.Tiếc rằng chỉ số IQ của anh Óc kém quá...!
Bỗng nhiên thằng Mật la oai oái:
- Có dấu hiệu di căn, mật tui hết đắng, mật xanh mật vàng hóa thành mật đỏ có mùi hôi tanh của máu! Ô hô chết tui rồi.
Cư dân nội tạng rối như canh hẹ, tin đồn sắp có nội chiến tràn lan, hội đồng nơ-ron họp khẩn cấp, ra nghị quyết thủ tiêu thằng Mật càng sớm càng tốt, tránh gây hậu họa.
Con Tụy - em gái thằng Mật dò la biết tin vội ngưng bài tiết dịch chứa men tiêu hóa (enzyme) và stop cung cấp nội tiết tố (hormon) cho cộng đồng du mục Máu, khiến cho anh em thằng Thận phình to như bị phù thủng, lão Phổi thở dốc bất thường khiến con Tim co thắt lao đao…
Não thiếu máu, một số nghị viên nơ-ron chết bất đắc kỳ tử, may mà toàn bọn nghị đối lập. Hội đồng tối cao hỉ hả, "nhất cử lưỡng tiện". Trong phiên họp khẩn cấp, nghị quyết nêu rõ:
"Phát huy nội lực, tăng cường dinh dưỡng, sử dụng thuốc tối đa, tuân theo phác đồ điều trị của bộ y tế…"
Thằng Mồm quá rành cái cơ thể này, ăn bẩn cũng nó, phát ngôn ngọt ngào mị dân cũng nó. Hắn chép miệng ra vẻ chán nản:
- Mẹ, nơi nào cũng an toàn thực phẩm nhưng toàn của tụi ba Tàu độc hại, thuốc trị ung thư còn toa rập làm giả, ở đó mà phác đồ phác điếc! Canh cửa canh ngõ, nhãn quan con c., chẳng ra làm sao!
Cặp sinh đôi Mắt ngơ ngác rồi đâm ra tức tối:
- Mồ cha nó chứ! Nó làm giả mà nhìn như thật, ai dè cái lũ khốn nạn này không hiểu câu: "máu chảy ruột mềm"... Ông biết độc hại sao còn há mồm ra?
- Tao mà không đớp, tụi bay chết tươi, ở đó mà làm khôn. Mầy thấy đó, lũ Răng thi nhau cắn xé, nhóp nhép nhai nhuyển nhừ, con Lưỡi chóp chép biết ngon biết ngọt, rồi tống hết cho bọn nội tạng trong kia để sinh ra máu ra tủy cho thằng Óc nó hưởng thụ, tao được đếch gì...
Con Lưỡi hoang mang:
- Cái vụ di căn của thằng Mật nghe nói sẽ ăn lên tới não, anh Óc rồi đây cũng mệt chớ chẳng chơi!
Thân thể gầy còm đi đâu về mặt mày như đưa đám. Lão Tư, bạn chí cốt nhìn sơ qua biết có vấn đề:
- Hôm nay họp phụ huynh ra sao mà thất tha thất thểu?
- Cũng như mọi năm, cũng đóng góp cơ sở vật chất, tiền học thêm, sách giáo khoa, đồng phục linh tinh mà rối cả đầu!
- Tại sao phải đi học thêm?
- Đa số phụ huynh ủng hộ, mục đích để các cháu không còn thời gian rảnh chơi… game!
- A! Thời đại 4.0, sao không tập các cháu bắn bi, nhảy lò cò, năm mười mười lăm hai mươi…
- Ông hâm vừa vừa chứ, 40/41 đứa học thêm, con mình phải theo thôi!
- Vậy ra trách oan ông giáo dục, thầy cô mẫu mực có ai móc túi học trò, chính ông đã không tròn phận sự làm cha, góp phần giáo dục con trẻ, gia đình là tế bào của xã hội, ông trốn tránh ủy thác còn gì…
- Ông có biết sau giờ hành chánh mệt bỏ mẹ, vừa về đến nhà phải chở con Hương đi học thêm, quay về chở cu Tý, 7g tối đón con Hương, 8g đón cu Tý… Ông nghĩ tôi sướng lắm à?
- Mụ vợ ông đâu?
- Mụ cũng như tui nhưng làm ca đêm, vừa tan ca về đến nhà 6g sáng chở con Hương đến trường, quay về chở cu Tý. Đưa đi lại phải đón về, hai đứa học hai nơi như Trường sơn Đông, Trường Sơn Tây…
- Nghe ông kể tui điên cái đầu. Vậy để các cháu khỏi đi học thêm, Đoàn, Đội kể cả thầy phụ trách Văn Thể Mỹ của nhà trường làm gì không hướng dẫn các cháu tham gia sinh hoạt hướng… đạo, công tác xã hội như hồi xưa, thời tui với ông? Thời đại 4.0 cập nhật công nghệ thông tin của mình đâu có bằng Nga, Mỹ, Âu Châu vậy mà các cháu đâu có học… thêm? Ông dạy con kiểu gì, chỉ hùa theo đám đông, ông không nhớ "Dưỡng bất giáo phụ chi quá, giáo bất nghiêm sư chi đọa" à?
......
Thân thể gầy còm cảm thấy tứ chi ngày càng rệu rã. Bác sĩ chẩn đoán suy nhược do ăn tạp, thiếu vận động và nhất là dưỡng khí vì môi trường bị ô nhiễm quá nặng.
Hàng hàng lớp lớp vệ binh "Bạch cầu" liều mình chống đỡ lũ xâm lăng bạo tàn "Vi trùng" tấn công lục phủ ngũ tạng nhưng sức cùng lực tận và nhất là thiếu sự đồng tâm hiệp lực của các cơ quan nội tạng. Bọn chúng mạnh ai nấy lo thu vén tài sản tìm đường tẩu thoát. Chị em sinh đôi con Mắt nhìn Thân thể vốn đã gầy gò nay càng thêm bạc nhược mà rơi nước mắt.
Con Tim thoi thóp đau đớn, lão Lương tri bó gối xót thương nhìn Thân thể gầy còm ngày càng héo hon, kiệt quệ nhưng đành bất lực.
Thương thay!
Nguyễn Châu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRĂNG TREO MÁI LÁ

Tôi đi loanh quanh vì không biết đường, vác trên vai bao tải nặng trịch. Bỗng nhiên cô gái từ trong nhà bước ra chận đường: - Anh tìm ai mà...