Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2023

ĐỒNG MÔN

      Sáng nay có điện thoại của anh Ánh. “Mình gặp nhau cà phê, rồi đi thăm Ngọc Sang (Nghệ sĩ ngâm thơ) hè ? – Dạ, sẽ chờ anh gần sân bay TSN nghe.

Tôi đến sớm, gọi Tr. : - Cà phê gần siêu thị Văn Lang, ngã năm chuồng chó (ngã sáu Gò Vấp bây giờ).
“Ngã năm chuồng chó” là nút giao thông lớn thuộc phường 3 (quận Gò Vấp) nay có tên gọi khác là Ngã Sáu Gò Vấp. Đây là điểm giao nhau của đường Nguyễn Kiệm, Nguyễn Oanh, Quang Trung, Phạm Ngũ Lão, Nguyễn Văn Nghi, Trần Thị Nghĩ.
Anh Ánh thay đổi kế hoạch - vì anh Công Chín mời ở lại cơm trưa - : “Toàn anh em cùng học với mình ở Nguyễn Duy Hiệu cả, lên đây chơi, đường Bạch Đằng, Bà Chiểu !”. Tôi rủ Tr. Nhưng hắn bận.
Tôi ngập ngừng ngoài cổng, thoáng thấy anh Công Chín ra mở cửa. Bên bàn trà, ngoài anh Ánh, tôi được giới thiệu thêm: anh Hạnh Thái, chị Tuyết Anh – phu nhân anh Chín – anh Trương Vũ. Tất cả đều cựu học sinh NDH, những năm đầu tiên của trường, ngoại trừ chị Tuyết Anh.
Anh Công Chín là giáo sư Toán trường Petrus Ký (Lê Hồng Phong bây giờ), chị Tuyết Anh, giáo sư dạy văn chương, anh Hạnh Thái kỹ sư công chánh ngày xưa. Dù đã xấp xỉ gần tám mươi, nhưng các anh rất hồn nhiên, vui tính.
Chưa cạn hết chai rượu vang đầu tiên, chuyện xưa, chuyện đồng môn, kéo về. Nhiều khuôn mặt từ ký ức, tưởng chừng đã quên. Tôi nhớ lời thơ của thi sĩ họ Bùi :
“Khi xưa tôi cũng có lần
Bây giờ cũng có đôi phần tôi quên”
Ở quê tôi, chuyện nói lái là đặc trưng. Nhưng lời thơ toàn nói lái, lần đầu tôi được nghe từ tác giả Trần Công Chín, khi anh nghiên cứu làm rượu G.D. nhưng phải phát âm theo giọng miền Nam, Rượu thành RỤ :
“Hai tay nâng chén rượu đào
Đổ đi thì tiếc uống vào thì say
Rượu đế là của dân ta
Hương nồng vị đậm vốn là hồn quê
Rượu được là rượu G.D.
Rượu đắng là vị anh mê quá trời
Rượu đặng mới gọi mới mời
Rượu để không nhắp anh chơi nỗi gì
Rượu đặc để dành rô-ti
Rượu đầy nâng chén nâng ly gọi mời
Rượu đụng hồ hởi quá trời
Rượu đong quá chén hại đời anh em
Rượu đủ xin đừng rót thêm
Rượu đắc say mềm phí sức tốn hao
Rượu đừng nên uống ào ào
Rượu đang lúc hứng tài nào dừng đây
Rượu đế là rượu miền Tây
Rượu đã rót đầy rượu đẩy không nên
Rượu đây uống đã khó quên
Rượu đong liên tục chắc lên thiên đường”
Anh Công Chín mời đám giổ, có anh cột dây thun ở cổ tay. Hỏi sao cột ? - để nhớ ngày. Anh bạn cắc cớ ra câu đối :
- Cột phải có lằn
Đối
Cồn phải có lu
Hắt thì phải nẩy
Đất thì phải rút
Anh Công Chín gom lại :
Cho hay cột phải có lằn
Cồn không lu đựng làm ăn thế nào
Hắt thì phải nẩy chứ sao
Đi đường đất cũng rút vào cho xong
Kính chúc quý anh chị VẠN AN
Phan Nguyễn Châu Uyên
(Nguyễn Châu)
04.12/2016
Anh Công Chín chị Tuyết Anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

MỘT THỜI ÁO TRẮNG

(Kính nhớ các Thầy & Cô) Ngày ấy (1961) trường bán công Nguyễn Duy Hiệu do thầy Hồ Đài làm hiệu trưởng, thầy Lê Văn Đa giám học. N...