(Kính nhớ các Thầy & Cô)
TRANG VĂN NGUYỄN CHÂU
Thứ Sáu, 8 tháng 12, 2023
MỘT THỜI ÁO TRẮNG
ĐỒNG MÔN
Sáng nay có điện thoại của anh Ánh. “Mình gặp nhau cà phê, rồi đi thăm Ngọc Sang (Nghệ sĩ ngâm thơ) hè ? – Dạ, sẽ chờ anh gần sân bay TSN nghe.
Thứ Tư, 28 tháng 9, 2022
ĐỐI THOẠI
Phan Khôi kể chuyện " Tình già...
Hai mươi năm sau hai mái đầu xanh..."
- Cùng lắm chỉ bốn mươi chứ mấy !
Ta bảy mươi mà con tim vẫn vậy
Háo hức mong chờ như thuở mới hai mươi !
- Lão già ơi còn máu chảy trong người
Còn thổn thức là đam mê cháy bỏng
Lão cứ như chưa bao giờ được sống
Lão cứ yêu nếu rung động vì yêu...
Ta hom hem như cành khô nắng hạn
Răng đã rụng rồi móm mém cùng ai ?
- Lão già ơi thân trâu ngựa một thời
Phần còn lại lão dành cho lão với
Lão hãy hồn nhiên như hồi trẻ dại
Hãy nhìn mặt trời để bóng ngã sau lưng
Tai đã nặng, mắt mờ mây trắng đục
Ta cô đơn đối diện với lòng ta...
- Lão già ơi phúc lão mấy mươi đời
Nên tai điếc để không nghe dối trá
Mắt lão mờ để không còn xa lạ
Dáng yêu kiều một thuở trong tim...
NC
15/01/2012
NƠI ĐÓ...
Nơi đó cho tôi bình yên. Sau triền miên ủ dột.
Cảm giác nín thở, chân tay bất động dễ chịu làm sao! Nhưng rồi dồn dập thở. Thở hắt ra, lại kéo nỗi buồn vào lòng.
Xa tít cuối đường tàu, hai thanh ray chập một, le lói ánh đèn vàng hiu hắt. Nơi đó đó, có em chờ tôi.
Dù em và tôi song song trên đường đời, nhưng không hề cách biệt. Dan díu bỡi những thanh ngang. Thanh ngang nghiệt ngã.
Nơi đó đó, hang ổ cuối cùng. Êm ấm, không gai nhọn chọc lưng. Tất cả phiền muộn hoảng sợ, khi em nhìn tôi. Mọi âu lo vụt tắt.
Em nhặt nắng mai, hương hoa trời đất tặng tôi.
Nhưng tôi mụ mị, khi đã ngộ tình em.
NC
VĂN TẾ HẢI ÂU XA KHƠI
VĂN TẾ NHỮNG HẢI ÂU ĐÃ XA KHƠI...
Đỉnh Hải Vân mây ám nặng nề
Dòng sông Hậu nước ròng như muốn kiệt
Cuộc tang thương dâu bể trăm năm
Kiếp phù thế nhân sinh ly biệt
Âm dương từ đây cách trở
Trách ông trời sao gieo nỗi biệt ly
Oán tạo hoá tạo mầm bạo liệt
Nhớ linh xưa !
Lớn lên bằng công cha nghĩa mẹ
Đỗ tú tài cố học thành danh
Thấm nhuần chữ vinh quy xã tắc an bình
Chẳng sợ khó nên chuyên cần học tập
Đất nước loạn ly không ngại tài hèn sức mọn
Quyết giã từ giảng đường, cha mẹ, em thơ
Nắng Nha Trang gian khổ không nề
Hít đất, thăng thiên sá chi máu đổ
Vượt Trùng dương sợ gì bão tố
Đem thân trai trả nợ tang bồng
Than ôi!
Nợ nước thù nhà chưa trả
Cất bước lên đường theo tiếng gọi non sông
Sông rạch hiểm nghèo lẫm liệt hiên ngang
Cửa Việt, Năm Căn, Bồ Đề, Chương Thiện
Tuần dương,Tuần thám, Xung phong
Tango, Alpha, PBR Thuỷ bộ
Duyên hải dọc ngang
Coi thường hòn tên mũi đạn
Trong bão lửa vẫn hào hùng xung trận
Dọn bãi, đổ quân khiếp vía quân thù (*)
Nhớ bạn hiền xưa!
Ra dáng hào hoa
Đời thủy thủ nào đâu sánh được
Tàu về bến dìu em bát phố
Áo lụa tung bay quyện sắc tím hoa cà
Không hề mộng mơ quyền quý kiêu sa
Dâng tuổi trẻ cho quê hương Tổ quốc
"Tang bồng hồ thỉ" vì dân vì nước
Chuyện yêu đương đành hẹn buổi bình minh
Nhớ linh xưa !
Nhà chật hẹp nhưng lòng người rộng mở
Chén rượu nhạt chung trà thơm cùng tri kỷ tri âm
Nào ngờ!
Dẫu biết:"Sinh hữu hạn, tử bất kỳ" nhưng lòng người ai thấu?
Hỡi ôi!
"Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh"
Tử biệt sinh ly đau xót vô ngần
"Sinh ký tử quy" lẽ trời định phận
Một nén tâm nhang của lòng người ở lại
Thành kính nghiêng mình tiễn hạc quy tiên
Sống khôn thác thiêng vẫn nghĩa bạn hiền
Dòng tâm huyết hương hoa kính bái !
Nguyễn Châu
(*) Hải chiến Hoàng Sa 19.01.1974
KHOẢNH KHẮC
Ta mượn lời
“Nhất nhật bất kiến…”
để nhớ về em
những ngày xưa cũ
Ta già nua
khoảnh khắc tựa trăm năm
gang tấc thôi
đã thấy xa xăm
Dù quờ quạng tay chân
vẫn ôm lòng hồ thỉ
Lá tàn phai
Lòng chưa phỉ chí
hào hoa kia
rụng mất bên thềm
Khoảnh khắc thôi
ngày cũng dài thêm
Thời gian không đủ
linh hồn ta giẫy chết
Chỉ khoảnh khắc
đã là diễm tuyệt
Đàn buông dây
tơ phím lỡ làng
Khoảnh khắc thôi
không còn vọng tiếng ngân
vang
của
ngày xưa cũ...
PNCU
(Nguyễn Châu)
RƯỚC EM VỀ
Ta muốn rước
em về dưới mộ
Ngắm thân ta tàn tạ
rã rời
Đôi tay từng
vuốt tóc buông lơi
Làn môi ngọt ngất ngây tình da diết
và ánh mắt
đam mê lòng tha thiết
Trái tim hồng thổn thức lúc trăng vơi
Ta muốn đón em về dưới mộ
Đêm cô đơn giun dế hát quanh mồ
Lòng đất ấm sưởi ân tình hoa cỏ
Ta chỉ còn xương trắng với da khô
Ta muốn đưa em về dưới mộ
Để đêm mơ ta cứ nghĩ đồng sàng
Không dị mộng như dòng đời ma mị
Phiêu du cùng những kẻ lang thang
Đêm u tịch nghe hồn ta lắng đọng
Bao oan hồn nhảy múa điệu ly hương
Em hãy đến
Âm u lời thương xót
cõi trần gian xảo trá khôn lường
PNCU
(Nguyễn Châu)
MỘT THỜI ÁO TRẮNG
(Kính nhớ các Thầy & Cô) Ngày ấy (1961) trường bán công Nguyễn Duy Hiệu do thầy Hồ Đài làm hiệu trưởng, thầy Lê Văn Đa giám học. N...
-
Ông nội tôi là thầy đồ, con đông. Cha tôi thứ bảy. Cha sinh năm 1918 (Mậu Ngọ), nhưng khai sinh ghi 1916. Trước năm 1939, người ta nhì...
-
Cô Năm Hường ở xóm tôi, một chữ bẻ đôi cũng hổng biết nhưng rất thời sự, không những đầu làng cuối xóm cô rành sáu câu mà chuyện ở bên ...
-
Tôi đi loanh quanh không biết đường, vác trên vai bao tải nặng trịch. Bỗng nhiên có cô gái từ trong nhà bước ra chận đường: - Anh tìm ai m...