Thứ Tư, 28 tháng 9, 2022

NƠI ĐÓ...

 Nơi đó cho tôi bình yên. Sau triền miên ủ dột.

Cảm giác nín thở, chân tay bất động dễ chịu làm sao! Nhưng rồi dồn dập thở. Thở hắt ra, lại kéo nỗi buồn vào lòng.

Xa tít cuối đường tàu, hai thanh ray chập một, le lói ánh đèn vàng hiu hắt. Nơi đó đó, có em chờ tôi.

Dù em và tôi song song trên đường đời, nhưng không hề cách biệt. Dan díu bỡi những thanh ngang. Thanh ngang nghiệt ngã.

Nơi đó đó, hang ổ cuối cùng. Êm ấm, không gai nhọn chọc lưng. Tất cả phiền muộn hoảng sợ, khi em nhìn tôi. Mọi âu lo vụt tắt.

Em nhặt nắng mai, hương hoa trời đất tặng tôi. 

Nhưng tôi mụ mị, khi đã ngộ tình em. 

NC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

MỘT THỜI ÁO TRẮNG

(Kính nhớ các Thầy & Cô) Ngày ấy (1961) trường bán công Nguyễn Duy Hiệu do thầy Hồ Đài làm hiệu trưởng, thầy Lê Văn Đa giám học. N...