VĂN TẾ NHỮNG HẢI ÂU ĐÃ XA KHƠI...
Đỉnh Hải Vân mây ám nặng nề
Dòng sông Hậu nước ròng như muốn kiệt
Cuộc tang thương dâu bể trăm năm
Kiếp phù thế nhân sinh ly biệt
Âm dương từ đây cách trở
Trách ông trời sao gieo nỗi biệt ly
Oán tạo hoá tạo mầm bạo liệt
Nhớ linh xưa !
Lớn lên bằng công cha nghĩa mẹ
Đỗ tú tài cố học thành danh
Thấm nhuần chữ vinh quy xã tắc an bình
Chẳng sợ khó nên chuyên cần học tập
Đất nước loạn ly không ngại tài hèn sức mọn
Quyết giã từ giảng đường, cha mẹ, em thơ
Nắng Nha Trang gian khổ không nề
Hít đất, thăng thiên sá chi máu đổ
Vượt Trùng dương sợ gì bão tố
Đem thân trai trả nợ tang bồng
Than ôi!
Nợ nước thù nhà chưa trả
Cất bước lên đường theo tiếng gọi non sông
Sông rạch hiểm nghèo lẫm liệt hiên ngang
Cửa Việt, Năm Căn, Bồ Đề, Chương Thiện
Tuần dương,Tuần thám, Xung phong
Tango, Alpha, PBR Thuỷ bộ
Duyên hải dọc ngang
Coi thường hòn tên mũi đạn
Trong bão lửa vẫn hào hùng xung trận
Dọn bãi, đổ quân khiếp vía quân thù (*)
Nhớ bạn hiền xưa!
Ra dáng hào hoa
Đời thủy thủ nào đâu sánh được
Tàu về bến dìu em bát phố
Áo lụa tung bay quyện sắc tím hoa cà
Không hề mộng mơ quyền quý kiêu sa
Dâng tuổi trẻ cho quê hương Tổ quốc
"Tang bồng hồ thỉ" vì dân vì nước
Chuyện yêu đương đành hẹn buổi bình minh
Nhớ linh xưa !
Nhà chật hẹp nhưng lòng người rộng mở
Chén rượu nhạt chung trà thơm cùng tri kỷ tri âm
Nào ngờ!
Dẫu biết:"Sinh hữu hạn, tử bất kỳ" nhưng lòng người ai thấu?
Hỡi ôi!
"Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh"
Tử biệt sinh ly đau xót vô ngần
"Sinh ký tử quy" lẽ trời định phận
Một nén tâm nhang của lòng người ở lại
Thành kính nghiêng mình tiễn hạc quy tiên
Sống khôn thác thiêng vẫn nghĩa bạn hiền
Dòng tâm huyết hương hoa kính bái !
Nguyễn Châu
(*) Hải chiến Hoàng Sa 19.01.1974
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét