Đêm cô tịch gieo buồn khắc khoải
Ánh trăng khuya vàng úa mông mênh
Người đi không hẹn bao giờ lại
Thác đổ buồn hiu nỗi gập ghềnh
Nhân dáng mơ hồ cơn mộng mị
Cố hương mờ khuất bước chông chênh
Hoàng hôn tím thẫm màu ly biệt
Dặm trường một bóng mãi lênh đênh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét