Nụ cười nở giữa thinh không
Hồn nhiên như cỏ giữa đồng sương mai
Trót sinh làm kiếp lạc loài
Môi cười mắt vẫn u hoài sao em ?
Câu ca dao buồn rưng rưng niềm xa xứ
Cây tre buồn tóc rủ xuống bờ ao
Thân lục bình con đời trôi chìm nổi
Nhớ quê nhà thương Mẹ biết làm sao ?
Cứ lần lữa sang năm về thăm Mẹ
Cánh cò bay còn nhớ bến sông quê
Con phiêu bạt nửa đời trăng với gió
Đường về xa nghìn dặm tít sơn khê
"Chiều chiều ra đứng ngõ trông "
Thiên di cánh mỏi não lòng Mẹ ơi !
Câu ca dao lắng bồi hồi
Ra đi là chết trong tôi lời thề
Thành danh con sẽ trở về...
" Trên sông khói sóng... " đường quê mịt mù ! (*)
"Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau"
"Gót danh lợi bùn pha sắc xám
Mặt phong trần nắng nám mùi dâu
Nghĩ thân phù thế mà đau
Bọt trong bể khổ bèo đầu bến mê " (**)
PNCU
(Nguyễn Châu)
(*) Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
(Hoàng hạc lâu - Thôi Hộ)
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai
(Tản Đà dịch)
(**) Cung oán ngâm khúc - Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều (1741-1798)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét