VỊNH CÂY HÒE
Sừng sững hiên ngang đứng giữa trời
Ngán gì dơi chuột lẫn ma trơi
Giang san nghiêng ngả hai vai gánh
Đất nước trầm luân một mảnh đời
"Thế sự thăng trầm quân mạc vấn"(*)
Phong ba chìm đắm lệ nào vơi
Kiêu hùng đối mặt bao giông tố
Trụ vững bền gan nạy chẳng dời
NC
(*)“Thế sự thăng trầm quân mạc vấn”
Là câu thơ của Chu Thần Cao Bá Quát trong bài
"Uống rượu tiêu sầu":
Thế sự thăng trầm quân mạc vấn,
Yên ba thâm xứ hữu ngư châu.
(Cuộc đời thăng trầm lên xuống, bạn đừng hỏi;
Chốn thâm sâu khói sóng, buông thuyền câu).
CẬU CHÓ
Canh khuya trấn thủ
cổng nhà quan
Rạng sáng chực chờ cửa gác dan
Ông cò cậu ký chìa bơ sữa
Bà phán cô chiêu đãi cứt vàng
Trung thành vốn tính con nhà chó
Tận tụy căn phần giống sói lang
Riềng mẻ thơm tho tình chủ tớ
Trọn đời chui rúc chốn cao sang
NC 01.9.21
Gardien = gác dan, người giữ cổng công sở.
VỊNH THẰNG KIẾN
Thằng kiến chơi gì ác rứa mi
Tự nhiên chui tọt bịch đường ni
Bé xíu kết bè ai chịu nổi
To đùng xé lẻ cọp thua đi
Chơi trò cố đấm ăn xôi hả
Học thói biển người họa có khi
Chỉ tiếc ký đường ta cố nhịn
Đành lượm từng thằng há sợ chi
03.9.21
NHỚ BẠN
Eng ở mô rồi nỏ thấy eng
Ở đây lạnh lẽo đất chua phèn
Ruộng khô nước cạn chờ tay bón
Thân ngà nắng cực sạm da đen
Eng ở đâu rồi eng ở mô
Say mê hò hẹn với sông hồ
Hay eng ngất ngưởng cùng Lưu Nguyễn
Hay ả phù dung chốn đế đô
Eng ở mô rồi hỡi bóng mây
Canh khuya trằn trọc dáng hao gầy
Đêm dài thao thức trăng lồng bóng
Ngày rộng mong chờ eng có hay
NC 04.9
TRÈO ĐÈO
Chống gậy khom lưng cố
vượt đèo
Âm u rừng thẳm cảnh cheo leo
Tay đưa mò mẫm nương gờ đá
Mình ưỡn trườn lên đợi gió reo
Sấm chớp mưa nguồn giăng ngập lối
Sóng dữ thuyền trôi cuốn bật neo
Dốc đứng trêu ngươi người ốm yếu
Run như cầy sấy cớ sao trèo
05.9.21
HẢI VÂN QUAN
Lữ khách trầm tư đứng giữa đèo
Ngước nhìn đỉnh núi vịn cây leo
Hải Vân kỳ vĩ mờ sương khói
Đệ nhất hùng quan vọng gió reo
Nhạn lạc kêu bầy nghe xao xác
Mây trôi lãng đãng bóng thuyền neo
Nỗi nhớ ly hương buồn viễn xứ
Quặn thắt tim gan lại cố trèo
06.9.21
KHÔNG ĐỀ
Húng hắng ho lên nẩy tiếng đời
Ngậm ngùi tang tóc ới trời ơi
Giãn cách lâu ngày thân bải hoải
Thừa mồi dư rượu chẵng ai xơi
NC 07.9.21
GIÀ
Thất thập qua rồi vẫn sân si
Sao không bỏ bớt bực mình đi
Thằng kia ăn chận tiền cứu tế
Nổi máu chửi cha nó mới kỳ
Già khú đế rồi cứ nói ngông
Vợ giận thói hư chẳng gọi: CHỒNG
Khinh thằng thèm muốn hư danh hảo
Nhổ toẹt mồ cha hắn, lạ không ?
Tuổi già bỏ bớt thói trung ngôn
Dưỡng tánh chăm lo đến cái... hồn
Tu nhân tích đức năng làm phước
Chớ ứ gan vì chuyện nước non
Chớ trách móc gì lũ ác nhân
Bóp hầu bóp họng đám bần dân
"Kiến ngãi bất vi vô dõng dã"
Xưa rồi, nghĩa khí chỉ phù vân
Tổ cha cái đám theo Chiêu Thống
Sừng tê ngà voi mang đi cống
Đã nói gà già quẩn cối xay
An phận thủ thường sao lại chống
Mũ ni ấm áp hãy che tai
Nhấp trà uống rượu cứ lai rai
Tịnh khẩu giả mù quên thế sự
May ra còn sống đến ngày mai
NC
09.9.21
LY
KHÁCH
Như ánh dương quan đã bóng tà
Còn đâu mê lụy bởi phồn hoa
Mây bay khắc khoải giăng triền núi
Nhạn lạc kêu sương bỗng nhớ nhà
Tha hương quạnh quẽ thời ly
khách
Cố xứ ngậm ngùi thuở thế gia
Nhớ chiếc đò ngang trên bến cũ
Dọc đường gió bụi chỉ mình ta
NC 08.9.21
SAY
Lâu quá không về thăm bạn cũ
Xa xôi còn nhớ chén quan hà
Tửu phùng tri kỷ tam bôi thiểu
Nhân bất đồng tâm bán cú đa
Huynh đệ giao hòa tình hữu hảo
Trẻ già rôm rả chuyện thi ca
Bác Luyện ân cần mời rượu quý
Hợp "giao" vồn vã đãi xôi gà
Xướng họa thăng hoa cùng với gió
Ca xang hưng phấn tít cung mây
Quên cõi nhân sinh đời lận đận
Ân tình tri ngộ thế mà say
NC 08.9
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét