Chủ Nhật, 21 tháng 1, 2018

ĐỒNG LIÊU

     Lão Rân xoay xoay cây bút trên những ngón tay núc ních thịt, nhìn trợ lý Tân:”- Mình thấy chuyện này sao sao ấy, cậu đã thẩm định kỹ càng chưa, có đúng nguyên tắc không đây?”. Tân nghĩ trong bụng:”Ông là xếp lớn mà còn hỏi!”. Nhưng hắn nhoẻn miệng cười, nhìn lão Rân với tia mắt trấn an lẫn xoa dịu cơn bối rối trong lão:”- Anh còn lạ gì tính em, cứ “thà giết nhầm còn hơn bỏ sót” mà lị. Em cân đo đong đếm, chuẩn đến từng li. Xong việc này, anh thưởng cho em đấy!”.
     Lão Rân đọc lại bản thảo, phần căn cứ các văn bản pháp qui dài sọc làm lão yên lòng. Nội dung rõ ràng, từ phân tích đến kết luận logic. Kiểu này mầy chết dí với ông rồi!
     Lão đã chỉ đạo cho trợ lý Tân thu thập chứng cứ sự bê bối của Tổng Giang. Lão làm phó gần mười năm nay, Tổng Giang cứ ngồi ì. Tổng Giang xuất thân từ ngành giáo dục, được điều động sang cơ quan của lão. Từ ngày có Tổng Giang, lão Rân như bị bịt mồm, trói tay. Những món béo bở vụt khỏi tay lão, thậm chí lễ tết cái lũ khốn nạn kia không thèm biết đến lão. Cũng do sự liêm chính của Tổng Giang mà ra.
     Ngoài mặt dạ dạ, vâng vâng nhưng trong thâm tâm lão mong Tổng Giang chết phức cho rồi. Có đêm lão nằm mơ thấy Tổng Giang bị xe ô tô đâm nát bét, nhưng cái đầu vẫn gục gặc với tia mắt nhìn lão nghiêm khắc, như rọi thấu tâm can lão. Lão hoảng hồn, mồ hôi tươm ra ướt cả gối.
     Khi lão còn làm Q.Tổng, trợ lý Tân tham mưu cho lão những mánh lới kiếm tiền ngon ơ, thầy trò tâm đầu ý hợp. Nhờ đó Tân cũng phất lên trông thấy, từ anh chàng học hành dớ dẩn không ra ngô ra khoai, nhưng cũng tốt nghiệp đại học kinh tế. Nhờ ông chú họ bên ngành kiểm sát xin vào cơ quan lão Rân, nhìn tướng mạo loắt choắt, lão đã không ưa nhưng miệng mồm hắn ngọt như mía lùi. Hắn đề nghị dự án đầu tiên thắng đậm, tiền lại quả ngọt ngào bảo đảm cho niềm tin của lão về Tân, lão kéo hắn lên làm trợ lý.
     Đùng một cái, Tổng Giang về gạt lão ra rìa, hỏi sao không uất? Lão buồn tình tổ chức những cuộc nhậu, bày mưu tính kế cùng cánh hẩu. Sự hăng hái nhiệt tình của trợ lý Tân ngày càng tàn lụi, hắn uống tì tì không đưa ra được kế sách nào kể từ ngày Tổng Giang điều chuyển hắn sang công tác khác.  
     Lão Rân khoá phòng riêng, lấy từ trong cặp đĩa DVD đưa vào laptop, tiếng lào xào chào hỏi ngoại giao vang lên trong niềm hào hứng của men rượu. Hình ảnh Tổng Giang mặt đỏ gấc cùng các quan chức thanh tra hiện ra rõ mồn một, những bóng hồng non trẻ lã lơi trong váy áo củn cởn, tiếng cụng ly vang lên trong sự hồ hởi, phấn khích. Lão Rân điều chỉnh âm thanh vừa đủ nghe, chánh thanh tra S. nhìn Tổng Giang, giọng như chân thành, tin cậy:”- Tổng không có vấn đề gì từ ngày anh về, nhưng anh phải chấn chỉnh và đưa ra hội đồng kỷ luật những cá nhân, tập thể vi phạm trước đó, tôi nói thế thôi. Mời anh!”.

     Lão Rân nghe xong, mặt tái mét, chân tay run lẩy bẩy. Lão lấy điện thoại gọi Tân, chỉ nghe tiếng tút tút ngoài vùng phủ sóng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRĂNG TREO MÁI LÁ

Tôi đi loanh quanh vì không biết đường, vác trên vai bao tải nặng trịch. Bỗng nhiên cô gái từ trong nhà bước ra chận đường: - Anh tìm ai mà...