Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

HAI GÀ CHỌI

     Chị Gái chạy ù ra, khệ nệ vác cây phơi áo quần. Trời sầm sập sắp mưa. Thằng Hai trong nhà quát to: “- Bà làm hư áo quần tôi hết trơn!” Chị khựng lại, rồi tháo rời từng chiếc móc, se sẽ đưa tay trái đỡ từng cái một, hết quần đến áo. Mưa xối xả vào mặt chị. Thằng Hai không ra phụ mẹ nó, lại cong cớn: “- Tay bà dơ òm, để đó cho tui, mắc công giặt lại.”
     Nhà chỉ hai mẹ con, cha thằng Hai bỏ lơ từ ngày mẹ hắn chớm thai. Chị Gái bị bệnh, một chân teo từ nhỏ. Khi đi phải vẹo mình, một tay chống vào hông, tay kia phất lên trời như chào mừng ai. Chị chỉ học hết lớp năm, cấp hai trường xa đành chịu.
     Một hôm ông Tánh lò rèn cỡi xe đạp ngang nhà chị. Cô gái mồ côi, tật nguyền, lại có khuôn mặt dễ ưa, bộ ngực nở nang xốn mắt lão. Rà tới rà lui, lúc lão cho chục ký gạo, chai nước mắm. Lúc tra cán cuốc, mài dao giúp chị. Chị có thai lúc nào không hay, ông Tánh dông tuốt. Chị đi biển một mình, thằng Hai ra đời.
     Con hoang lại dễ nuôi. Bà con chòm xóm thương hại, chia sẻ kẻ ít người nhiều, nhưng thầm mừng cho chị. Thằng bé bụ bẩm, bò lê bò càng dưới đất suốt ngày, nhưng không bệnh tật gì, ăn no chóng lớn. Chị tấp tểnh đi làm thuê, nhờ tánh siêng năng nên cũng lắm việc. Lúc rảnh rỗi, chị nhận hàng về gia công, đan lát. Ngành mây tre lá lúc thịnh hành xuất khẩu, chị làm suốt ngày đêm. Thằng Hai nằm trong lòng chị bú no nê, hai tay chị vẫn thoăn thoắt như múa.
     Chị không cho thằng Hai biết cha nó là ai. Từ nhỏ đến lớn, nó học hành chẳng ra gì, lêu lổng suốt ngày, đi chơi với đám chọi gà. Nó xin tiền chị mua gà nòi Cao Lãnh, gầy giống. Gà nòi Cao Lãnh là một giống gà chọi xuất xứ từ vùng Cao Lãnh, Đồng Tháp. Đã đi vào truyền thuyết là giống gà hay, được nhiều người truyền tụng qua câu ca dao: Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh -  Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân. Gà Cao Lãnh là một đặc sản nổi tiếng xứ Nam Kỳ Lục tỉnh.
     Không biết ai dạy, mà thằng Hai rành về gà, hắn biết con gà nào có nét hay, đòn đá độc. Hắn có thể bỏ cả ngày trời để xem chân gà, màu lông, tướng đi... Gà có màu lông chuối bị phá tướng. Người chơi gà cũng không chuộng gà sinh đôi, nếu đưa một con ra trường đá, con còn lại gáy vang lừng là điềm tốt. Bởi vậy đưa ra trường cáp độ, ít ai mang cặp gà sinh đôi đi chung, vì không ai dám cáp độ đá.
     Hắn chú ý xem thế đá, phân tích từng cú nạp, móc giò, né đòn, mổ, đâm để đánh giá năng lực, thế mạnh, thế yếu của gà. Gà cũng tương sinh tương khắc nên lộ bài. Như gà nhựt nguyệt với cựa đen trắng sẽ bị bắt bài. Vì thế các thần kê ẩn tướng được chủ gà giấu kỹ đề phòng bị phá. Chẳng hạn như gà tử mỵ, gà áng thiên rất sợ gà sinh đôi, gà có vảy thổ địa nên đá là thua. Ở Cao Lãnh có con gà ô dị kỳ gọi là gà ma. Gà này đưa vô trường cáp độ, gặp gà dữ nhắm bề đá không lại, nó kêu rót rót, co đầu rút cổ, nhảy dựng muốn bay khỏi trường gà. Còn gặp gà yếu, nó đứng yên, chủ biết ý liền cáp độ. Lúc lâm chiến, đối thủ như bị gà ma thôi miên, nên dù giỏi vẫn không tung đòn được.
     Có khi thằng Hai bán được cặp gà, bằng tiền công mẹ nó làm mấy tháng trời. Hắn chăm sóc mấy con gà hơn chăm sóc cho mẹ và bản thân hắn.
     Lông cánh, đuôi, chân, cổ… được hắn cắt tỉa cẩn thận cho thân gà gọn nhẹ, không vướng víu khi lâm trận, sau khi ăn đem gà ra tắm sương, dùng khăn sạch lau gà cho đều, rồi phun ít rượu. Hàng ngày hắn phải tẩm nghệ, phun rượu toàn thân gà. Tẩm gà thì có bài thuốc riêng thuộc loại bí truyền, đủ sức tẩm gà tới mức da nó dày như da voi, cựa gà khác thường đâm không thủng, dù cựa sắt nhọn bén như mũi chông. Hắn nhốt gà chọi cách ly, không bao giờ để cho gà tự do bén mảng đến đám gà mái, khiến chúng động dục và dễ mất sức.
     Khi nó có tiền, chị Gái đâm ra sợ ngược thằng con. Hắn tiêu pha bạt mạng, áo quần đủ kiểu. Nhưng hắn không hề sắm sửa trong nhà hay mua gì cho mẹ. Thỉnh thoảng hắn cũng có nhét túi chị đôi ba trăm ngàn. Nhưng chị chẳng hãnh diện gì về nó, chị âm thầm khổ tâm vì không dạy được con. Dù công việc thất thường, chị cũng tích cóp mua được chiếc xe máy.
      Từ khi có xe, thằng Hai càng vi vút, có khi hai ba ngày không về nhà, chị càng thêm lo âu. Chị ước mơ như ngày nó còn bé, năm ba tuổi bi bô bên chị, nó là của chị. Bây giờ thằng Hai là của bầy gà chọi. Hắn đó, nhưng không có chị trong nó. Người ta gọi hắn là “Hai gà chọi”, hắn vênh vênh tự đắc với cái tên thiên hạ gọi hắn, hơn là tên NGUYỄN VĂN HAI mẹ đặt từ xưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRĂNG TREO MÁI LÁ

Tôi đi loanh quanh vì không biết đường, vác trên vai bao tải nặng trịch. Bỗng nhiên cô gái từ trong nhà bước ra chận đường: - Anh tìm ai mà...