Thằng Hoạn, bố mẹ đặt tên. Cha Hoạn lái lợn,
cho thuê lợn nọc kiêm luôn nghề hoạn lợn. Cuộn chỉ, cây kim cong veo, dao nhíp
bén ngọt, kèm theo tiếng rao: hoạn đâ…y, hoạn đâ…y!
Người ta chỉ hoạn lợn cái, rạch ở phần
dưới sườn một cái lỗ, rồi thọc ngón tay vào đó, lùa móc lôi ra buồng trứng, chứ
không phải xẻo cái hoa của nó. Nhà nào có lợn đang thích đực, nhảy choi choi,
gọi vào thiến cho tịt động dục.
Thằng Hoạn được bố truyền nghề. Nghề gia
truyền bao giờ cũng tinh. Hắn dùng oxy già thay vì lọ nghẹ trộn muối, bôi vào
vết khâu. Bàn tay tài hoa của hắn thoăn thoắt, không ai nhìn ra lợn hoạn. Bầy
lợn con mới tí tuổi đời, đã biết làm tình. Thằng Hoạn chộp vội, lật ngửa, treo
hai chân sau lên cây cột tre, cô lợn con kêu eng éc. Con lợn nào béo tốt thì càng dễ hoạn,
nhưng phải đúng thời điểm và xác định chính xác điểm mổ.
Khi hơi trồng trộng, hắn thầu luôn phần
lợn nọc. Con heo nọc trong cụi, hí hửng khi được khiêng lên xe ba gác, đái một
bãi khai rình. Con nọc háo hức, không cần tán tỉnh làm màu. Nái tơ vễnh đuôi,
hai chân chống về phía trước, chờ đợi. Thằng Hoạn ngó trân trân, con nọc chồm
lên. Tim thằng Hoạn đập liên hồi, bà chủ nhà đã gần năm mươi, mặt ửng đỏ. Ngó lơ.
Con nọc đã gây tiếng vang lừng lẫy. Hầu
hết bầy heo nái trong làng, đều chịu giống của cha con thằng Hoạn. Từ ngày giao
cho thằng Hoạn, nó xem nọc là bạn. Buổi sáng tinh mơ, mở cửa chuồng, con nọc
ngơ ngác rồi lững thững theo thằng Hoạn.
Thỉnh thoảng dừng lại khịt khịt, nhai bậy mấy ngọn rau mọc hoang, đẫm hơi
sương. Thằng Hoạn búng hai ngón tay cái tróc, nọc ngẩng đầu nhìn, vội chạy
theo. Hai hòn dái đầy sinh lực, kiêu hãnh lắc lư.
Thằng Hoạn sinh hoạt thường ngày theo con
nọc, ăn cùng giờ, thể dục, tắm chung. Hắn chọn những trứng gà ta, lòng đỏ trứng
vàng tươm, bồi dưỡng nọc những khi mất sức.
Một đêm kia, thằng Hoạn nằm mơ thấy một
bầy heo nái tơ, nhởn nhơ gợi dục, vây quanh. Làn da hồng phơn phớt lông măng,
phủ phục, mông nhô cao mời gọi. Con nọc uy nghi như quân vương, đôi tai vễnh
lên, liếc nhìn đám cung tần mỹ nữ. Tất cả lặng như tờ, không hề nghe tiếng ụt
ịt. Từ ngày tổ tiên nó, theo Tam Tạng thỉnh kinh. Chưa có con cháu nào làm rạng
rỡ danh môn, ngoại trừ biểu tượng dâm tình.
Con
nọc ban phát công bằng ơn mưa móc. Vỗ về thần dân trăm họ, biết “cư an tư nguy”, biết cảnh giác với con
người lòng lang dạ sói. Quyết “ lấy nhân
nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo”. Nọc mơ về cõi yên
bình, nơi rừng già mênh mông, quần tụ bầy đàn, sẻ chia ngọt bùi cùng mây trời,
nắng gió. Nọc sẽ không là lãnh chúa, độc tôn như những con sư tử già ngạo nghễ.
Mắt nọc lim dim. Hạnh phúc, ấm no của đồng
loại là sứ mệnh thiêng liêng. Niềm mơ ước được an sinh lớn lao đến nổi, nọc
quên mất thiên chức gây giống của mình.
Tiếng dao thớt đánh thức thằng Hoạn. Lợn
kêu eng éc thảm thương. Hắn bật dậy nhìn, con nọc vẫn nhởn nhơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét